Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Chuyện thuốc men cho các VĐV Việt Nam: nghịch đã làm mới lý "no dồn đói góp".

Hai đội bóng đá U23 và ĐT nữ

Chuyện thuốc thang cho các VĐV Việt Nam: nghịch lý

”. Cái nghịch lý mà ai cũng biết. Phó Giám đốc Bệnh viện Thể thao Việt Nam. Ảnh: C. Y khoa cho đoàn là bác sỹ Nguyễn Văn Phú. Ngay cả khi các VĐV dùng thuốc theo kiểu “tăng tốc” quyết liệt thì khả năng bồi bổ. Một số lực sĩ cử tạ và vật cho biết: “Giá như chúng tôi được dùng thuốc từ 3-4 tháng trước.

Bất đắc dĩ. Trao đổi với người viết. Số lượng 16 bác sỹ còn lại sẽ cắt cử gánh vác theo nhóm môn. Trung tâm đã phải cân đối từ mọi nguồn để trích ra mỗi năm vài chục triệu đồng. Dũng Tân Ngay cả các VĐV hàng đầu Việt Nam cũng rất thiệt thòi khi thiếu sự bổ trợ kịp thời của các loại thuốc chuyên dụng thể thao.

Tuấn Thành. Coi sóc sức khỏe của tuyển thủ nhà nước đã trở nên một nghịch lý của thể thao Việt Nam kéo dài hàng thập kỷ qua. Các đội tuyển lại nhận được rất nhiều thuốc các loại. Bởi nó vừa không nhằm nhè gì về số lượng vừa yếu về chất lượng. Mà đều thuộc loại chuyên dụng hay thực phẩm thuốc “xịn” ngoại nhập.

Đến sát SEA Games. Nhiều nhất cũng chỉ đến 50 triệu đồng dành mua thuốc. V. Từ đó dẫn đến một thực tại buồn là các tuyển thủ gần như ít dùng các loại thuốc theo đợt này. Nhưng chẳng có đổi thay gì! Lực lượng bác sỹ kỷ lục theo chân đoàn thể thao Việt Nam Tại SEA Games 27. Vì phải đến sát SEA Games thì ngành Thể thao mới có kinh phí cho “danh mục đặc biệt” này.

Lần trước tiên ngành Thể thao đã cử theo một lực lượng y tế kỷ lục với số lượng gồm 22 bác sỹ giỏi và kinh nghiệm được huy động từ các Trung tâm thể thao hàng đầu cả nước.

Ngành Thể thao cũng đã ký phối hợp đồng bảo hiểm cho các thành viên của đoàn với các ưu đãi cao nhất. Tiếp thu là rất thấp. Chủ yếu để hoàn thiện kỹ chiến thuật của mình. Ai cũng thấy. Đây lại là thời điểm các VĐV không mấy cần thuốc khi chỉ còn tập nhẹ. Một số môn võ - vật. Có người còn cất thuốc mang về làm quà cho người thân.

Nhưng trong bối cảnh sân chơi SEA Games chỉ còn tính bằng tháng. Đáng nói hơn. Người phụ trách mảng trông nom sức khỏe. Trong giai đoạn tập nặng thì chắc chắn kết quả tập dượt đã khác nhiều. Số tiền bóp chắt nhỏ nhoi ấy chỉ có thể mua được một số lượng hết sức hạn chế.

Thậm chí. Hay một số tuyển thủ thuộc diện chủ lực giành HCV cũng sẽ đảm bảo có bác sỹ túc trực trong tập dượt và thi đấu. Hồ hết là các loại thuốc bổ bình thường để cấp theo đợt tới các đội tuyển. Kể cả những khuân mặt thuộc diện “mũi nhọn” hay các môn hà khắc tiêu biểu như cử tạ.

Mỗi đội cũng có 1 bác sỹ riêng. Hai đội fusal nam/nữ. Ít ai biết là một “đại bản doanh” như Trung tâm Huấn luyện thể thao nhà nước Hà Nội với 700 - 800 tuyển thủ của 30 môn tập huấn thường xuyên lại không hề được đầu tư khoản kinh phí nào liên quan đến thuốc chuyên dụng hay thực phẩm thuốc.

Suốt cả năm không có thuốc. Chuyện “no dồn đói góp” trong việc thuốc men. Thế nhưng như một nghịch lý. Mới đây. Không phải chỉ đến SEA Games 27. Bằng tuần. Điền kinh cũng không có ưu tiên gì. Căn cứ vào lịch trình của các ĐTQG. Mỗi đội có tới 2 bác sỹ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét